CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG
I. BÀI TIN MỪNG: Mc 1,1-8
1 Khởi đầu Tin Mừng Đức Giêsu Ki-tô, Con Thiên Chúa:
2 Trong sách ngôn sứ I-sai-a có chép rằng: Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con.3 Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.
4 Đúng theo lời đó, ông Gio-an Tẩy Giả đã xuất hiện trong hoang địa, rao giảng kêu gọi người ta chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội.5 Mọi người từ khắp miền Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan.
6 Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng.7 Ông rao giảng rằng: "Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người.8 Tôi thì tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần."
II. GỢI Ý SUY NIỆM
“Dọn đường cho Chúa”
Bài Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Vọng (năm B) hôm nay là “Lời Tựa” của Tin Mừng thánh Máccô, trong đó, thánh sử bắt đầu bằng việc giới thiệu cho chúng ta vắn tắt về cuộc đời và lời rao giảng của vị Tiền Hô của Chúa là thánh Gioan Tẩy Giả.
1. Cuộc đời và sứ vụ của thánh Gioan Tẩy Giả.
Thánh Máccô vẽ lên bức chân dung tuyệt vời Vị Tiền Hô của Đấng Cứu Thế. Bao quanh thánh Gioan Tiền Hô, từ cấp lớn đến dân bé Do-thái đều coi ngài là Đấng Cứu Thế. Nhưng thánh Gioan đã không háo danh nhận lấy cái vinh quang không thuộc về mình. Sự khiêm tốn của thánh nhân không phải là việc ngài không nhận cái mình có, mà là xác định rõ mình là ai trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Chúa mới là Đấng Cứu Thế mà thánh nhân làm chứng, chứ không phải làm chứng mình cái chỉ thuộc quyền của Chúa.
Thánh Gioan khiêm tốn nhận mình không đáng cởi quai dép cho Chúa Giêsu đến sau ngài. Tưởng cũng cần biết rằng, theo phong tục thời ấy, người làm phép rửa cởi dép cho người sắp lãnh phép rửa trước khi giúp cho người này cởi áo. Vì thế, khi nói “tôi không đáng cởi quai dép” thì có nghĩa là cảm thấy mình không xứng đáng rửa cho một vị trong sạch và uy thế hơn mình.
Cũng như sao mai báo hiệu cho Vầng Đông xuất hiện, khi Vầng Đông mọc lên thì sao mai tự động biến mất. Một người lính đến thông báo cho dân biết Vua sắp đi qua để họ chuẩn bị, khi vua đến thì Vua mới là đối tượng chính mà dân đón chứ không còn là anh lính kia nữa. Thánh Gioan Tẩy Giả khiêm tốn nhìn nhận mình chỉ là Đấng dọn đường cho Chúa Giêsu đến, và khi Chúa Giêsu đến thì vai trò của Tiền Hô cũng hoàn tất. Tuy nhiên, thật đáng cảm phục sự “thánh thiện và cao cả” của ngài. Bởi vì dân chúng cúi đầu lắng nghe và chịu phép rửa của ngài, có các môn sinh theo ngài, và ngay Chúa Giêsu cũng chịu phép rửa dưới tay ngài. Nên ngài có lý do để khẳng định mình, có lý do để bảo vệ vị thế của mình… Nhưng không, ngài rất bình tĩnh biết ơn gọi của mình, khiêm tốn đón nhận và chu toàn bổn phận của mình.
Lại nữa, sự nghèo khó đơn sơ thanh đạm của người rao giảng trở nên một bằng chứng sống động, thánh nhân đã không áo dài tua gấm mũ cao kiểu các “thầy dạy” Do Thái, mà chỉ khiêm nhượng, áo thì mặc lông lạc đà, của ăn là châu chấu và mật ong rừng.
2. Sứ điệp rao giảng của thánh Gioan Tầy Giả.
Chúa Giê-su, Đấng được Thiên Chúa sai đến thì nay thánh Gioan Tẩy Giả loan báo Người đã xuất hiện. Chính Người là Đấng đã được các chứng nhân lớn trong Cựu Ước loan báo và chuẩn bị. Trong Người và nhờ Người, ơn cứu độ của Thiên Chúa sẽ được thực hiện.
Lời rao giảng của thánh Gioan Tẩy Giả làm ứng nghiệm lời tiên báo của ngôn sứ Isaia: “Có tiếng người hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa” (Is 40,3-5).
Có bao lối nghĩ quanh co, bao tính toán lệch lạc. Có những lũng sâu tăm tối, thiếu vắng ánh sáng tình yêu. Có những núi đồi ngạo nghễ của tự kiêu, tự mãn. Có những chỗ mấp mô, lồi lõm giữa người với người.
- “Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy”, nghĩa là phải nâng tâm hồn lên và sống thánh thiện xứng đáng với địa vị cao sang của người con của Chúa;
- "Mọi núi đồi, phải bạt cho thấp”, nghĩa là phải sống khiêm tốn nhìn nhận yếu đuối của mình.
- "Khúc quanh co, phải uốn cho ngay”, nghĩa là phải sống ngay thẳng, công minh và chính trực. Phải có ý ngay lành trong mọi việc mình làm.
- "Đường lồi lõm, phải san cho phẳng”, nghĩa là hãy lánh xa những trở ngại làm chúng ta xa Chúa, như danh vọng, tiền tài và sắc dục.
Tóm lại, sứ điệp Tin Mừng hôm nay muốn chúng ta sống tinh thần Mùa Vọng là noi theo gương vị Tiền Hô của Chúa để làm chứng Chúa bằng lời nói và bằng việc làm của mình.
Mọi người được Chúa trao cho những sứ vụ khác nhau, ơn gọi khác nhau tuỳ khả năng và bậc sống của mình, tuỳ theo thời gian và hoàn cảnh, mỗi người có một giai đoạn trong chương trình của Thiên Chúa. Vì thế, cần khiêm tốn ý thức chỗ đứng của mình trong chương trình của Chúa, để Chúa được vinh danh trong công việc của chúng ta.
Lạy Chúa Giê-su,
xin Chúa dẹp đi những cao ngạo, ngổn ngang và mọi thứ đam mê ước vọng vật chất đang phình to lấp đầy tâm hồn chúng con, để khi cá tính và đam mê của chúng con nhỏ lại, thì Chúa mới lớn lên được trong tâm hồn chúng con. Amen.
Hiền Lâm
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét